Sau khi ly hôn vợ, tôi vẫn tiếp tục qua lại với nh ân t ình. 3 năm sau đó, tôi chỉ gửi t i ền chu cấp cho con chứ chưa từng đến thăm. Vợ tôi không chịu nhận t iền, chuyển lại trả tôi.
Vợ cũ là mối tình đầu của tôi. Chúng tôi quen biết nhau từ thời đại học, yêu nhau rồi kết hôn sau khi ra trường. Suốt nhiều năm, trong mắt tôi chỉ có cô ấy. Lúc đó, tôi thật sự yêu và h ết l òng với người vợ của mình. Tôi chưa bao giờ nghĩ sẽ phản b ội vợ.
Vì thế tôi nào ngờ được có lúc sẽ s ay m ê một người phụ nữ khác ngoài vợ của mình. Tôi biết mình sai khi không chung thủy, l ừ a d ố i vợ. Nhưng cũng là vì khoảng thời gian vợ bầu bí làm tôi quá thiếu th ốn nên dễ ng ã vào nh ân t ình. Tôi đã cố gắng thoát ra khỏi mối quan hệ bất chính đó, nhưng tôi không thể. Tôi dần s ay m ê bồ hơn, dần bỏ quên vợ con ở nhà.
Khi con tôi lên 3, vợ tôi phát hiện chồng ngoại tình. Cô ấy điên c uồng tì m đến nhân tình đ á nh gh en, thậm chí là đến chỗ làm của tôi để trút giận. Tôi rất t ứ c gi ận, sao vợ tôi lại không tôn trọng chồng như thế? Dù tôi có làm sai thì cô ấy cũng phải để lại cho tôi chút thể diện, ít nhất là đừng làm ảnh hưởng đến sự nghiệp của tôi.
Bộ dạng hận thù muốn trả thù của vợ càng khiến tôi thấy chán ghét. Cảm giác có lỗi trong tôi không đủ lớn để hiểu cho vợ. Tôi cũng từng xin vợ tha thứ, nói sẽ dứt khoát với nhân tình nhưng cô ấy vẫn cứ thế. Quá mệt mỏi, tôi nói nếu không thể tiếp tục thì chúng tôi l y h ô n. Vợ tôi ban đầu không đồng ý, nhưng hồi sau cũng ký đơn l y h ôn.
Ảnh minh họa: Internet
Sau khi ly hôn vợ, tôi vẫn tiếp tục qua lại với nhân tình. 3 năm sau đó, tôi chỉ gửi tiền chu cấp cho con chứ chưa từng đến thăm. Vợ tôi không chịu nhận t iền, chuyển lại trả tôi. Đến khi bị nhân tình phản bội, tôi muốn tìm về vợ cũ và con. Lúc này tôi mới nhận ra ngày trước mình đã hồ đồ và mê muội thế nào, tôi đã hiểu nỗi đau đớn của vợ cũ khi bị tôi ph ản b ội.
Tôi tìm đến thăm vợ cũ và con với hy vọng có thể nối lại tình xưa, dù tôi biết là không dễ dàng. Lúc tôi đến, con trai của tôi ra mở cửa. Thằng bé vừa nhìn thấy mặt tôi thì mặt mày t ái x anh, nó h ét lên thất thanh rồi bỏ chạy vào nhà. Vợ tôi từ trong bếp đi ra thấy tôi thì cười lạnh, chẳng nói một câu mà chỉ tay lên bàn thờ. Tôi theo hướng tay của vợ đi tới thì nhìn thấy trên bàn thờ là tấm hình của tôi!
Tôi choáng váng không hiểu vì sao vợ làm như thế thì nghe cô ấy nói:
“Tôi nói với thằng bé rằng bố của nó ch e t rồi để nó khỏi ng óng tr ông. Mà cũng đúng thôi nó có bố sống sờ sờ ra đó mà như không thì cứ để nó nghĩ bố nó c he t rồi”.
Tôi gi ận vợ lắm nhưng lại nghĩ đến chuyện muốn làm hòa với cô ấy thì quyết định phải nén gi ận. Nhưng dù tôi có nói gì thì vợ tôi vẫn đuổi khách, không muốn gặp mặt tôi. Tôi quả thật đã h ối hận và muốn quay về với vợ con. Tôi phải làm sao đây?